- Chị em không nên vơ
lỗi về mình, nhận rằng tại em thế này, thế kia mà anh sinh hư. Thật ra đó là
chiến thuật “đổ lỗi” của đàn ông mà thôi. Chồng cơ bạc, sao lại tại vợ? Vợ đang
mang thai, chồng đi trai gái, sao lại cho rằng “dù mang thai vẫn phải cố phục
vụ chồng bằng cách khác”, không đẩy anh ta tới cảnh đói ăn vụng, túng làm liều.
Người lớn rồi, anh ta biết đói thì phải ăn gì cho no, cho ngon, mà không phải
đi ăn trộm chứ.
- Không trị chồng bằng
biện pháp “hành chính” như họp toàn thể gia đình, kể tội anh ấy với bố mẹ
chồng, tố cáo anh ấy trước cả họ và yêu cầu mọi người “giáo dục” anh ấy. Bạn
không nhận được nhiều sự thông cảm khi phơi bày tội lỗi của con em người ta ra
trước cả đại gia đình đâu. Có khi bạn còn bị đổ lỗi nữa đấy. Mà thực tế, bố mẹ
đã già, dạy sao nổi ông con trai lớn đùng, có khi bốn năm mươi tuổi rồi.
- Không cam chịu, cho
rằng cái số mình nó khổ nên vớ phải anh chồng hư. Đặc biệt, đừng nghe thiên hạ
nói rằng “đàn ông có hư … mới được phụ nữ thích”. Có thể một số cô gái quá lứa,
một vài chị phụ nữ ngoại tình, có chồng đần quá mới khát khao có anh chồng rượu
chè, chửi tục, bạo lực… Họ không chung sống cả đời với người đàn ông ấy, lâu
lâu ít ngày gặp nhau, có bị lão ta vừa túm tóc, vừa “yêu” cũng thấy… hay hay.
Còn các bà vợ, có chồng hư là khổ rồi!
- Không nói nhiều kiểu
lên lớp, giáo huấn, mong cho chồng “cải tà quy chính”. Bạn không phải dạy lão
ấy tác hại của rượu, của ma túy, của lối sống buông thả, lão ấy biết hết cả
đấy. Giữa việc hiểu biết tác hại của những thói hư, với việc “không hư nữa” còn
có một khoảng cách qúa xa.
- Không giải thoát bằng
những biện pháp tiêu cực như đánh chồng, tạt a xít, cho uống thuốc rầy, thuốc
diệt cỏ để sát hại chồng. Dù sau này trước tòa, bạn có được bênh vực là “nạn
nhân”, thì bạn vẫn là người vi phạm pháp luật và bị chính con cái hay tòa án
lương tâm phán xử. Chớ dại vì ghen tuông mà “xẻo cả cụm” của chồng theo kiểu
“không ăn được thì đạp đổ” nhé. Ghê tay lắm đấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét