Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

BÊN KIA NẠO THAI, BÊN NÀY CHỮA VÔ SINH

Trên ghế đá bên bờ Hồ Tây, một đôi trai gái đang ôm ghì lấy nhau, trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy. Chàng trai thủ thỉ vào tai người yêu: “Anh sẽ yêu thương em đến trọn đời”. Cô gái thỏ thẻ: “Em cũng vậy”. Họ đang ngập lụt trong hạnh phúc, họ đâu biết rằng, chỉ cách chỗ họ ngồi hơn cây số, ông bố và bà mẹ của chàng trai đang tuôn ra những lời cay độc nhất về phía nhau. Ông bố bảo: “Cô là đồ lăng loàn, ăn tàn phá hại”. Bà mẹ ném trả lại câu: “Còn anh, loại đàn ông rượu chè, cờ bạc, gái gú... chẳng thiếu thứ gì”. Chàng trai  đâu có biết hai mươi năm trước, bố mẹ chàng cũng ngồi trên ghế đá này mà chỉ trăng thề núi  với nhau như họ hôm nay.
Tại phòng nạo hút thai của một bệnh viện có ba cô gái còn mặc áo đồng phục học sinh đang ngồi chờ đến lượt mình. Các cô cười nói râm ran và còn chí choé cãi nhau. Cô này bảo cô kia: “mày nhớ nhầm, tao mới vào đây có 3 lần, mày lại bảo bốn”. Cô kia cãi lại: “Thì ba lần ở đây với một lần làm ở phòng phá tư nhân không là bốn à?”.

Chỉ cách đấy một đoạn hành lang, trong phòng “Hiếm muộn”, một phụ nữ đang gục vào vai chồng khóc như mưa. Vừa khóc, cô vừa van xin bác sĩ: “Bác thương vợ chồng em với. Chúng em đã tốn mấy chục triệu, đi khắp các nơi, ai mách bảo ở đâu có người chữa vô sinh chúng em cũng đi. Vậy mà trời vẫn chưa thương”. Rồi chị nói với chồng: “Nếu lần này không được, em sẽ bỏ đi tu để anh lấy vợ, sinh cho bố mẹ đứa cháu,  nếu cứ yêu em, anh thiệt thòi quá”. Anh chồng bịt miệng vợ bảo: “Em chỉ nói vớ vẩn”.
Trong ngôi nhà nhỏ ở cuối phố, một cụ già nói với một người đàn ông chừng 50 tuổi: “Anh không lấy vợ, mẹ không an lòng”. Người đàn ông an ủi cụ già: “Mẹ đừng nghĩ ngợi nhiều mà ốm. Nhà con mất sớm, con đã hứa sẽ chăm sóc mẹ thay cô ấy. Mẹ đừng coi con như con rể, hãy nghĩ con là con trai. Con không lấy vợ vì không biết có tìm được người nào thông cảm và thương mẹ như chúng con không ”.
Ở ngôi nhà to đùng bên cạnh, vợ chồng ông chủ nhà béo múp đang ngồi uống cà phê. Vợ bảo chồng: “Hôm nay cuối tháng, đến lượt thằng út đón ông cụ về nhà nó nuôi, sao giờ chưa thấy đến”. Chồng bảo vợ: “Hay em bảo thằng xe ôm chở ông cụ đến nhà nó và giao. Lần trước nó cũng đón muộn, mình phải nuôi thêm ông cụ hai ngày đấy, thế là không công bằng”. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét