Trước khi làm đám cưới, Hoa
cũng được chồng kể cho nghe về mối tình cũ của anh. Họ yêu nhau khá lâu, nhưng
do hoàn cảnh hai người xa cách, lại bị gia đình có ý kiến, nên họ quyết định
chia tay nhau. Chồng Hoa thú nhận rằng đó là mối tình sâu nặng, nhưng hai người
“chưa đi quá giới hạn” và hiện nay thì hai người đã chia tay nhau dứt khoát, cô
kia cũng đã có người yêu. Khi ấy, Hoa nói với chồng: “Em không quan tâm trước đó anh yêu ai. Em chỉ biết bây giờ em yêu anh,
anh sẽ là chồng em. Anh đừng làm gì để em buồn”. Chồng Hoa thề thốt, hứa
hẹn. Nhưng sự thực không phải như vậy.
Ngay đêm tân hôn, chồng Hoa đã nhắn tin
cho người yêu cũ rằng “anh nhớ em”. Hóa ra, cô người yêu cũ biết tin anh cưới
vợ, bay thẳng từ Đà Lạt ra Hà Nội, thuê nhà nghỉ để chờ dự đám cưới của anh và
Hoa. Cô ta đi cùng đám bạn, nên Hoa không biết. Chẳng trách, trong ngày cưới,
đi bên Hoa mà lòng anh buồn rười rượi, thỉnh thoảng quay trước, quay sau, nhớn
nhác như tìm kiếm ai đó. Hoa giận chồng, thì anh nói: “Cô ấy vẫn yêu anh, nên tự nguyện đến dự đám cưới chứ anh không mời.
Thương tình cô ấy từ trong Nam ra, vất vả, nên anh nhắn tin động viên vậy thôi,
chứ anh không còn yêu cô ấy nữa”. Hóa ra nằm bên Hoa, nhưng lòng anh hướng
về nhà nghỉ, nơi người yêu cũ của anh đang nằm một mình. Hoa tự ái, khóc sưng
mắt, sáng hôm sau Hoa dậy sớm và bỏ về nhà mẹ đẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét