Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

CHUYỆN ĐỜI: TRỞ THÀNH CHỊ DÂU CỦA NGƯỜI YÊU

Chỉ đến đêm tân hôn, Quế mới biết người chồng của mình không phải là Hùng, người con trai cao ráo, sáng sủa mà cô đem lòng yêu mến và trao thân từ lâu, mà là một người đàn ông tàn tật, anh cả của Hùng. Anh ta lao vào Quế, đòi cởi quần áo của cô và xin cô cái dây chun để làm súng bắn ruồi. Quế sợ chết khiếp, nhưng không dám kêu la vì xấu hổ. Được một lát, chồng của cô "khỏa thân", đi lại thỗn thện trong phòng, vừa nhìn cô vừa cười một cách ngây dại. Anh ta còn nhổ bọt lung tung khắp phòng, xì mũi bôi lên tường, lên màn. Được một lúc, anh ta ngủ ngon lành, ngáy khò khò ngay dưới chân giường.
      Cả đêm hôm ấy Quế không ngủ, cô nhớ nhà, nhớ bố mẹ và nhớ em gái ở quê. Cô không dám ngủ còn vì sợ người chồng dại có thể làm hại cô. Cô nhớ lại, trong làng cô cũng có vài người giống như người chồng hiện nay của cô. Họ đi lang thang khắp làng, tay nhặt lá, chân đá ống bơ. Cứ ở đâu có đám giỗ, đám ma, đám cưới là họ đến đứng ở cửa. Nhà có đám biết ý mang cho họ một bát to cơm trộn lẫn thức ăn. Ăn no, họ mới chịu bỏ đi để nhà đám "thoát nợ". Cô không ngờ bây giờ cô lại làm vợ một người đàn ông như thế. Cô sẽ không dám khoe với đám bạn rằng mình là vợ "thằng điên". 

      Sáng hôm sau, mẹ chồng Quế gọi cô dậy thật sớm, rủ cô cùng đi chợ. Trên đường đi bà bảo: "Thôi, con thương bố mẹ, chấp nhận làm vợ nó, con sẽ không khổ đâu. Nó chỉ dại thế thôi, chứ không đánh đập con đâu. Con cứ nghỉ ngơi rồi sinh con để bố mẹ có cháu bế, rồi bố mẹ sẽ thuê cho con một cái ki - ốt để con bán hàng, còn hơn sống lam lũ ở quê. Con cũng không cần kể với ai về chồng mình. Thỉnh thoảng có về quê, bố mẹ cho thằng Hùng nó đưa con về, ai hỏi cứ bảo đấy là chồng con nhé".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét