Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

CHUYỆN NGỦ CHUNG VỚI CON: BỐ ƠI BỐ ĐÁI DẦM À?

Vốn là anh cả trong một gia đình lao động nghèo đông con. Khi anh lấy vợ, bố mẹ anh thu xếp cho vợ chồng anh ở trên căn gác xép chỉ vừa đủ kê một tấm nệm đôi. Hai năm sau, họ có thêm một cô con gái. Từ khi có con, thấy chỗ ngủ chật hẹp, tối nào anh cũng chủ động ôm gối xuống đất ngủ chung với mấy cậu em trai, để vợ con ngủ cho thoải mái. Nào ngờ, ý tốt của anh lại dẫn đến kết quả không mong đợi. Vợ anh bén hơi con, quên đi chuyện vợ chồng. Có lần, thấy con ngủ say, anh rón rén bỏ các em ở dưới đất, leo lên gác xép nằm nép bên vợ. Anh vừa quàng tay ôm eo vợ, đã được vợ nhắc khéo: “Anh để cho em ngủ một chút, đêm khuya con thức dậy, em còn phải lo cho nó uống sữa, dỗ dành mệt lắm”. Anh Huân đành thở dài chịu đựng cho đến khi con được hơn hai tuổi, hai vợ chồng mua được một căn buồng của hàng xóm để lại với giá rẻ, vợ chồng anh mới được ngủ chung. Nhưng đến lúc này lại có một phiền hà khác, hai vợ chồng cứ như kẻ trộm, làm gì cũng phải nhè nhẹ, canh chừng cô  con gái thính tai và khó ngủ. Có đêm anh chị vừa “dở trò”, đã thấy nó ngồi bật dậy hỏi to: “bố mẹ làm gì thế? Bố đái dầm à, sao lại cởi truồng”. Anh nằm im, nín thở, giả vờ ngủ. Còn vợ anh lại mất nửa tiếng dỗ dành con: “con ngủ đi, bố đi làm về mệt, bố ngủ rồi”. Anh Huân tâm sự rằng sung sướng nhất là hôm nào cô con gái sang chơi bên bà ngoại, được bà dỗ ở lại ngủ với bà. Không biết bà biết ý vợ chồng anh còn trẻ, nhà chật, nên cố tình dữ cháu ở lại để vợ chồng anh được bữa yêu nhau no nê hay bà buồn, muốn cháu ở lại cho vui. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét