Các
rối loạn tâm thần là một trong các nhóm bệnh không lây nhiễm. Trong những thập
niên gần đây, những bệnh như trầm cảm, lệ thuộc rượu, lệ thuộc (nghiện) ma túy
đã góp phần làm gia tăng tỉ lệ những người có các bệnh lý tâm thần. Không ai có
quyền cấm chị em yêu và kết hôn với những người chồng "có vấn đề",
nhưng để chung sống, bảo đảm an toàn cho mình, cho các con và người thân, chị
em phụ nữ cần có những kiến thức hiểu biết và các kỹ năng chung sống như sau.
* Nâng cao hiểu biết.
Bằng cách này hay cách khác, hãy nâng
cao hiểu biết của mình về các rối loạn tâm lý, tâm trí, tâm thần. Biết để tránh
không chọn nhầm người. Biết để phát hiện những bất thường về mọi khía cạnh tâm
lý của người thân như trí giác, ngôn ngữ, tư duy, trí nhớ, tưởng tượng, xúc cảm
tình cảm, hành vi, thói quen sinh hoạt hàng ngày. Bệnh tâm trí cũng như bệnh
thực thể, phát hiện càng sớm, can thiệp điều trị càng sớm thì cơ hội hồi phục
càng cao.
* Không mặc cảm, xấu hổ.
"Cái đầu" của con người cũng như các bộ phận
khác của cơ thể như tay, chân, răng, miệng, dạ dày... nó cũng có lúc bị bệnh.
Có bệnh thì chữa, chẳng ai là người có lỗi, đáng xẩu hổ khi trong gia đình mình
có người thân mắc các chứng rối nhiễu tâm trí, bị bệnh tâm thần. Phát hiện sớm,
trao đổi với những người xung quanh để có thêm hiểu biết, động viên và đưa
người thân đi khám ở các phòng khám tâm lý hay cách trung tâm, bệnh viện tâm
thần càng sớm càng tốt. Che giấu bệnh tật, không tìm cách chạy chữa, vừa làm
bệnh trầm trọng hơn, có khi còn rước họa vào thân nếu một ngày nào đó "cơn
dại" của người bệnh bùng phát, khiến người đó có những hành vi phạm pháp.
* Xây dựng kế hoạch an toàn cho bản thân
và gia đình.
Luôn luôn theo dõi, giám sát để phát hiện những hành
vi bất thường của người rối loạn tâm trí để có hành động kịp thời. Không bao
giờ giao con nhỏ cho người đó trông coi, không để người đó ở nhà một mình, hạn
chế tối đa việc người ấy đi lại sang nhà hàng xóm, trong khu dân cư.
Bố trí cho người đang rối nhiễu tâm
trí được ở phòng riêng, trong phòng không để những vật dụng có thể trở thành vũ
khí tấn công như dao, kéo, chai lọ, gậy gộc. Biết bỏ chạy, kêu cứu khi bị người
rối nhiễu tâm trí tấn công, kể cả vào ban đêm. Học một vài động tác tự vệ,
khống chế người rối nhiễu khi anh ta/ chị ta lên cơn hung hãn, tấn công bản
thân mình hay người trong gia đình.
* Thường xuyên đưa người đó đi tái khám,
ngay cả khi đã được bác sĩ cho ra
viện. Nhiều trường hợp, sau một thời gian điều trị, những dấu hiệu lâm sàng tạm
thời hết hoặc hạn chế, tuy nhiên bệnh chưa khỏi hẳn. Nếu cảm thấy không an toàn
khi chung sống với người rối nhiễu tâm trí, hãy đưa người đó tới bệnh viện kiểm
tra và đề nghị bệnh viện cho người đó được điều trị nội trú. Ít nhiều, một
người có bệnh được ở nội trú, sẽ có đội ngũ y bác sĩ, nhân viên y tế chăm sóc,
theo dõi bệnh tình cũng tốt hơn để anh ta ở nhà.
Dù là người ta thương yêu nhất, thì
hãy thể hiện tình yêu thương đó bằng cách chữa chạy cho người đó khỏi bệnh, chứ
không phải để người đó sống chung với người thân trong gia đình. Đừng quên,
sống với người rối nhiễu tâm trí, người có tiền sử bệnh tâm thần phân liệt hay
đang trong giai đoạn chữa trị là mạo hiểm như để bom xăng trong nhà, không biết
nó sẽ phát nổ lúc nào.
Khi vợ chồng có quan hệ tình dục, nếu
phát hiện người chồng có những cử chỉ, hành động thái quá như cắn cấu vợ, ôm
ghì, bóp cổ, bịt miệng, thì đừng cho rằng anh ấy vì quá yêu vợ mà "ngấu
nghiến" như vậy. Những hành động quá mức nêu trên là dấu hiệu của cơn hung
hãn, của hành động bạo lực của người không làm chủ bản thân. Hãy biết giải
thoát cho bản thân, kẻo chết oan vì kém hiểu biết.
* Hãy có kiến thức về pháp luật
Có không ít trường hợp khi vợ chồng
lấy nhau thì đôi bên khỏe mạnh, nhưng một thời gian sau có một người phát bệnh
tâm thần. Về mặt đạo lý, khi vợ hay chồng có bệnh thì ly hôn là chuyện không
hay. Nhưng nếu cuộc hôn nhân trở thành bi kịch, cuộc sống của người còn khỏe và
con cái mất an toàn, người khỏe mạnh có quyền viết đơn ly hôn đơn phương. Tuy
nhiên, để khẳng định người chồng (hay vợ) bị bệnh tâm thần, mất khả năng làm
chủ các hành vi của mình cũng như các nghĩa vụ dân sự, phải có giấy chứng nhận
của cơ quan y tế có thẩm quyền, cụ thể là bệnh viện tâm thần. Khi đó, người tâm
thần phải có người thân đứng ra làm người giám hộ, thay mặt người bệnh thực
hiện các giao dịch liên quan tới pháp lý.
Những trường hợp ly hôn với người mắc
bệnh tâm thần, mất tự chủ về các hành vi dân sự thì không có thủ tục tư vấn hòa
giải như các vụ án ly hôn khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét