Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

CHUYỆN ĐỜI: MANG THAI VỚI EM CHỒNG

Quế là cô gái mới 21 tuổi. Do nhà nghèo nên học xong lớp 9 là cô ở nhà giúp cha mẹ công việc nương rẫy. Quê cô ở một vùng núi, cách Thủ Đô gần 400 cây số. Cô chưa bao giờ được ra thị xã của tỉnh cô, chứ chưa nói đến thành phố lớn như Hà Nội. Năm ngoái, nhờ một người chị họ giúp đỡ, cô được nhận vào làm nhân viên trực máy điện thoại cho một đại lý dịch vụ điện thoại ở phố huyện. Tại đây cô quen một anh chàng đẹp trai, trắng trẻo, người Hà Nội, tên Hùng. Lần đầu Hùng vào quán của cô gọi nhờ điện thoại vì sóng di động của anh ta yếu, không gọi về nhà được. Tuy tiền điện thoại chỉ hết có 18 nghìn đồng, nhưng Hùng đã đưa cho cô cả tờ 50 nghìn, bảo không phải trả lại. Rồi Hùng ngồi lân la cạnh cô hỏi chuyện linh tinh. Hùng kể rằng nhà anh giàu có, cứ những ngày nghỉ cuối tuần anh cùng vài người bạn đi chơi xa. Đây là lần đầu tiên Hùng lên quê cô chơi. Hùng khen cô xinh, da trắng. Quế chưa quen tiếp chuyện với những người con trai lạ, nên chỉ cúi mặt thẹn thùng trước những lời khen của anh chàng hào hoa, đẹp mã. Trước khi ra về, Hùng ghé vào mặt Quế nói: “Cho anh hôn em gái một cái cô bé nhé”. Không kịp để Quế phản ứng, anh ta hôn chụt một cái vào má cô, khiến người cô nóng ran vì cảm giác lạ lùng, khó tả. 

Sau vài lần qua lại, chàng trai tên Hùng đã ngỏ lời yêu cô. Hùng thường xuyên đến thăm cô hơn, mua tặng cô những món quà nho nhỏ, khiến cô ngây ngất vì hạnh phúc. Quế đã đưa Hùng về gia đình mình chơi. Không hiểu sao gặp Hùng lần đầu, bố mẹ cô đã mến ngay, đồng ý cho cô đi chơi với Hùng. Và chuyện gì đến đã đến. Khi cô có thai, bố mẹ cô lo lắng, sợ anh chàng thành phố kia sẽ “quất ngựa truy phong”, nên bắt cô đi phá thai. Cô khóc hết nước mắt, van xin cha mẹ để cô được sinh đứa con “hoa trái tình yêu” của mình. 

Khi cái thai được hai tháng, gia đình Hùng đến thưa chuyện với bố mẹ Quế, xin cô về “làm dâu con trong nhà”. Nỗi lo có con gái chửa hoang của bố mẹ Quế đã được cởi bỏ. Gia đình Hùng nói rằng: “Chuyện đã lỡ, không cưới to ầm ĩ làm gì. Gia đình Hùng sẽ gửi bố mẹ Quế ít tiền để bố mẹ cô làm vài mâm cơm đãi họ hàng, coi như báo hỉ. Còn nhà trai sẽ xin phép đưa Quế về thành phố mới làm đám cưới linh đình. Trong hoàn cảnh khó khăn kinh tế của gia đình Quế thì giải pháp cho Quế lấy chồng sớm là tốt, vừa bớt miệng ăn, vừa yên tâm về phận cô. Cô và gia đình cũng mừng rơn vì nghĩ sẽ lấy được Hùng, chàng trai hào hoa mà cô đã thực sự yêu bằng mối tình đầu. Nhưng khi về đến Hà Nội, cô mới biết mình không phải làm vợ Hùng mà là chị dâu của Hùng. Chồng cô là anh trai Hùng, một chàng trai "bị động kinh và dở người từ nhỏ" - đó là lời giới thiệu của gia đình.

Tuy đã là “chị dâu” của Hùng, nhưng Hùng vẫn đòi hỏi Quế mỗi khi bố mẹ chồng cô đi vắng. Anh ta nói rằng đứa con mà Quế sinh ra sẽ là con của anh ta, là giọt máu của dòng họ này, nên bố mẹ anh ta không có ý kiến gì phản đối. Trên danh nghĩa, Quế chỉ chăm sóc cơm nước, giặt dũ, phục vụ cho người chồng tàn tật, còn “món tình cảm” thì Hùng sẽ bù đắp. Do sinh ra và lớn lên ở vùng quê xa, ít học, ít được đi đây đi đó, hạn chế hiểu biết, nên Quế chấp nhận cuộc sống được sắp đặt như vậy.

Rồi một lần đi đổ rác, Quế được một bác hàng xóm gọi vào hỏi chuyện gia đình bởi qua theo dõi, bác thấy có chuyện đáng nghi ngờ. Cô thật thà kể lại hoàn cảnh của mình, cứ coi như chuyện bình thường. Bác hàng xóm là tổ phó dân phố, chi hội trưởng phụ nữ cụm dân cư vô cùng sửng sốt và bất bình trước hành động nhẫn tâm của gia đình chồng Quế. Bác ấy đã báo cáo chính quyền địa phương, xin ý kiến lãnh đạo đưa vụ việc này ra ánh sáng, bởi theo bác, đây là “vụ án” mà những người trong gia đình chồng Quế phạm rất nhiều tội danh.

Đêm vừa rồi, không hiểu do trái gió trở giời hay do bức xúc gì mà người chồng dại của Quế nổi cơn thịnh nộ, lao vào hành hạ cô theo kiểu "dã thú".  Nghe đâu bây giờ Quế đang nằm viện vì chứng "hoảng loạn tâm thần", không biết bố mẹ và gia đình Quế ở “trên ấy” có biết không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét