Trừ các bậc
thánh nhân, chân tu, còn lại con người bình thường, không ai không màng danh,
lợi. Danh và lợi là thứ hấp dẫn người ta tới mức người ta gọi nó là “bả danh lợi"
Muốn dẫn dụ
ai, phải dùng danh, lợi. Muốn điều khiển ai, phải buộc người ta làm điều người
ta không thể không làm. Muốn khuất phục người khác phải “đánh” vào điểm yếu của
họ. Điểm
yếu của đa số mọi người là danh, lợi. Người ta rất quan tâm tới việc họ làm
việc này, tham gia hoạt động kia để “được cái gì”.
Cái lợi cũng
có nhiều dạng, không chỉ là vật chất. Với người này, một gói quà khuyến mãi
cũng khiến họ vui, với người kia được giảm giá “chút xíu” cũng khiến người ta
thích thú. Song cũng có người, cái lợi có thể đơn thuần là sự vui vẻ, cơ hội
giao lưu với mọi người, được uống cà phê miễn phí. Những người bán hàng
trực tiếp đã khai thác tuyệt chiêu này, khiến cho người ta bỏ tiền mua một vật
dụng A chỉ vì nó được kèm thêm món hàng B khuyến mãi (cái lợi). Phụ nữ, những người dân bình thường, có thu nhập
trung bình… có thể bị dụ bởi những món lợi nhỏ, nhưng đừng mang món lợi nhỏ mà
khoe với các “ông lớn”.
Háo danh cũng
là một “thói đời” mà chúng ta nên biết khai thác trong công việc. Người ta muốn
được là người “duy nhất”, “là người đầu tiên”, là một trong số ít có được cái
này, cái khác. Là người đầu tiên được ngủ
trong căn phòng VIP của khách sạn siêu năm sao, được ngồi bàn đầu, trên ghế
danh dự của một cuộc hội thảo, được gọi là “đại gia”, “mỹ nhân”, “khách hàng
đặc biệt”… cũng là cái danh khiến người ta quan tâm. Thậm
chí, chỉ là người “mở hàng” cũng rất oai với nhiều người…
Có bạn gái đã
nói với khách hàng: “Hôm
nay may mắn cho em quá, được chị mở hàng giúp em”. Vị khách đã rất tự hào nói
rằng: “Em yên tâm, tính chị
xởi lởi, nhiều người toàn nhờ chị mở hàng đấy. Đưa đây xem em có cái gì nào...!”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét