Mai sau con cúng những gì
Không
bằng lúc sống, cho mẹ đi ... lấy chồng!
Từ
xưa tới nay, cảnh góa bụa, côi cút, đơn lẻ bao giờ cũng chỉ được coi là hoàn
cảnh éo le, đáng thương, không ai mong muốn. Chính vì thế, bên cạnh những người
con chỉ biết lo thu vén cho hạnh phúc ấm êm của mình mà vô tình cản ngăn việc
“đi bước nữa” của cha mẹ cao tuổi, vẫn còn có không ít người con có hiếu hiểu
được rằng “không có gì thay thế được tình yêu lứa đôi!”.
Một hôm đang đọc mục “Nhịp
cầu lứa đôi” của Trung tâm tư vấn tâm lý, tôi đã dừng lại thật lâu ở những dòng
giới thiệu: “Ông Nguyễn Văn K, 62 tuổi, cán bộ về hưu, sức khỏe còn tốt, nguyên
là cán bộ của viện nghiên cứu, nay còn minh mẫn. Góa vợ từ năm 50 tuổi, có một
con trai đã trưởng thành, nay đã ở riêng. Cần tìm một phụ nữ từ 40 đến 50 tuổi,
độc thân, không vướng bận con cái, tính tình dịu hiền, nhân hậu, sống giàu lòng
vị tha. Mong muốn tiến tới hôn nhân...”. Đến dòng địa chỉ liên lạc, tôi lại
càng bị thu hút hơn: “Liên hệ: Anh Nguyễn Văn H, con trai ông K, số điện thoại
0913xxxx”.
Tôi bất ngờ không phải
chuyện một ông già về hưu đăng ký tìm “bạn gái”, bởi chuyện này rất bình thường
và không hiếm gặp, mà bất ngờ về việc con trai đăng ký tìm vợ cho cha. Với tư
cách là một người làm tư vấn, có trách nhiệm “kết nối những mảnh đời cô đơn”,
tôi gọi ngay đến số điện thoại mà anh H, con trai ông K đã cho để tìm hiểu thêm
về nguyện vọng.
Tôi không khó khăn gì để gặp
anh H. Anh là một công nhân của một xí nghiệp bao bì. Anh H ngoài ba mươi, có
vợ và một cô con gái, gia đình sống hạnh phúc. Khi tôi hỏi lý do anh đăng kí
tìm vợ cho bố mình, anh đã cởi mở tâm sự: “Trước
đây tôi cũng thương ông cụ cảnh gà trống nuôi con, vất vả vì con, nên khi đã
trưởng thành, vợ chồng tôi luôn bảo nhau hết lòng báo đáp công lao của bố, sao
cho những năm cuối đời, bố tôi được sống nhàn hạ, thanh thản. Tuy nhiên, vợ
chồng tôi đều đi làm cả ngày, thành ra cũng không chăm lo gì cho cụ. Để bố khỏi
buồn, tôi đăng ký mua vài tờ báo cho cụ đọc. Nhưng tôi thật sự nảy ra ý định
tìm vợ cho “ông già” nhà tôi từ lần vợ tôi đi công tác một tháng trong Sài Gòn.
Trong thời gian vợ đi vắng, ngoài việc phải làm thay những việc của vợ trước
đây, tôi còn cảm thấy trống trải, cô đơn. Có đêm nằm ôm con mà nhớ vợ kinh
khủng. Tôi chạnh lòng nghĩ tới “ông cụ”sống
trong cảnh góa bụa hơn chục năm nay. Nói đến đây, anh H cười thật
giòn, rồi bảo: “Đúng là có ăn nhạt mới
biết thương mèo anh ạ!”.
Tôi
thật sự xúc động về tấm lòng của anh H đối với cha mình. Anh chỉ là một người
công nhân bình thường mà còn có những suy nghĩ thật sâu sắc, nhân hậu đến như
vậy. Thế mà không ít người có học hành tử tế, chứ nọ, vị kia, có vợ đẹp, chồng
khôn... lại suy nghĩ rất hẹp hòi. Có người cho rằng: “Già rồi, còn làm ăn được gì nữa mà lấy vợ, lấy chồng”. Họ chỉ mặt
bố bảo rằng: “Ông mà lấy vợ, chúng tôi
còn mặt mũi nào mà nhìn thiên hạ nữa!”.Họ cứ cho rằng những người có tuổi,
góa bụa mà đi bước nữa là xấu xa, ô uế. Không hiếm trường hợp ngăn cản cha mẹ
đi tái giá chỉ vì lo sợ người kia sẽ chia mất tài sản thừa kế mà đáng ra họ
được hưởng trọn vẹn. Không ít người còn ích kỉ, nghĩ đến chuyện phải “làm hai
cái đám ma”.
Một tháng sau khi tôi giới
thiệu cho ông K một người phụ nữ góa bụa, hai ông bà đã đến với nhau trong tình
chồng nghĩa vợ, nhờ sự tác động, vun vén của con trai và con dâu. Một hôm, cô
con dâu ông K gọi điện cho tôi báo: “ Sắp
tới chúng em làm thủ tục cho hai cụ về ở với nhau. Ông em vui lắm. Chúng tôi
hỏi ý kiến gì, cụ cũng nói “tùy hai con”. Em chỉ băn khoăn không biết có nên
mua cho hai ông bà cái giường mới hay vẫn dùng chiếc giường cũ của ông em. Nếu
dùng chiếc giường cũ, em lo “bà em” giận”. Tôi nói với chị rằng người đã
khuất bao giờ cũng rộng bụng hơn người sống. Ông cụ đã hết lòng với bà khi bà
còn sống, lại thay bà nuôi dạy con nên người. Tôi tin rằng ở nơi chín suối, bà
sẽ vui lòng vì thấy ông từ nay không còn đơn lẻ nữa.
Người phụ nữ trẻ gác máy mà
tôi vẫn thấy lòng vui vui suốt cả ca trực tư vấn hôm ấy vì tình cảm hiếu nghĩa
của vợ chồng anh H đối với người cha của mình.
Đinh Đoàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét