Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

Đinh Đoàn kể chuyện 17: ĐỒNG TÍNH VÀ HÔN NHÂN ĐỒNG GIỚI

     Trong bài viết này chúng tôi sẽ xem xét một số huyền thoại về đồng tính luyến ái đã từng in dấu ấn vào văn hoá của chúng ta trong nhiều năm nay. Phần lớn tư liệu được lấy từ cuốn sách nổi tiếng của  Joe Dallas. Trước khi đi vào một số huyền thoại, chúng tôi muốn nhắc lại một quan điểm xuyên suốt của chúng tôi là Đồng tính luyến ái không phải là vấn đề chính trị hay đạo đức, nó chỉ những người bị làm đau một cách vô ý thay vì phải thông cảm.
1/ Huyền thoại 1: 10% dân số bị đồng tính luyến ái.
          Năm 1948, bác sĩ Alfred Kinsey đã tiến hành một nghiên cứu, được gọi là "Hành vi tình dục của những người đàn ông". Qua công trình nghiên cứu này ông đã khẳng định rằng có khoảng từ 10 - 47% dân số bị đồng tính luyến ái. Để đưa ra con số này, ông đã tiến hành nghiên cứu 5300 người nam giới. Tuy nhiên rất nhiều người trong số đối tượng ông nghiên cứu là những tù nhân, những đối tượng trộm cắp, những người mại dâm nam và những đối tượng tội phạm khác, đặc biệt có hàng trăm thành viên cổ vũ phong trào đồng tính luyến ái nam. Con số 10% cũng được Harry, ông tổ của phong trào đấu tranh đòi quyền được đồng tính luyến ái khẳng định.
          Tuy nhiên số liệu mà Kinsey đưa ra là không chính xác và ngay lập tức bị các nhà khoa học khác bác bỏ. Họ đưa ra con số 2 - 3%. Tuy nhiên số liệu 10% hoặc hơn vẫn được thường xuyên báo cáo và đưa tin trên các phương tiện thông tin. Chúng ta một lần nữa khẳng định con số 10% dân số bị ĐTLA là con số huyền thoại.
2/ Huyền thoại thứ hai: Người ta sinh ra đã bị đồng tính luyến ái, hay ĐTLA là bẩm sinh.
          Ann Landers đã khẳng định ĐTLA là hành vi bẩm sinh, và cũng không ít người đã tin như vậy. Để khẳng định điều này, người ta đã tiến hành 3 hướng nghiên cứu: Nghiên cứu các cặp song sinh, nghiên cứu cấu trúc não bộ, và nghiên cứu gen. Nhưng việc nghiên cứu song sinh không nói lên điều gì vì có đến gần một nửa những người song sinh không có cùng một xu hướng tình dục. Nếu ĐTLA là một cái gì đó bẩm sinh thì đa số những anh em song sinh phải cùng là đồng tính hoặc cùng dị tính luyến ái mới phải chứ. Hơn nữa mỗi công trình nghiên cứu song sinh đều cho kết quả rất khác nhau. Còn việc nghiên cứu cấu trúc não bộ cũng không thật sự minh chứng điều gì. Bác sĩ Simon Le Vay đã nghiên cứu cấu trúc não của những người chết và nói ông không dám chắc chắn rằng cấu trúc não của người ĐTLA và người không đồng tính luyến ái có khác nhau gì nhiều, và nếu có một chút khác biệt thì cũng không biết sự khác biệt đó là nguyên nhân hay hậu quả của hiện tượng ĐTLA. Còn việc nghiên cứu gen cũng trong tình trạng tương tự, nghĩa là chẳng chứng minh được rằng ĐTLA là hiện tượng bẩm sinh. Mà giá như ĐTLA có là hiện tượng bẩm sinh, cũng không có nghĩa rằng nó là "hiện tượng bình thường". Cũng giống như một số đứa trẻ sinh ra đã bị bệnh tim bẩm sinh, nhưng không có nghĩa là bệnh tim bẩm sinh là bình thường!
3/ Có cần hợp pháp hoá các cuộc hôn nhân đồng tính luyến ái không?
          Một cuộc hôn nhân phải dựa trên hai khía cạnh: Khía cạnh tinh thần và khía cạnh pháp lý. Sở dĩ hôn nhân dị tính cần đến khía cạnh pháp lý bới nó gắn liền với việc duy trì nòi giống và chăm sóc, bảo vệ trẻ em. Mọi trẻ em sinh ra có quyền được chăm sóc và bảo vệ bởi bố mẹ chúng.
          Một đôi bạn tình ĐTLA có thể chỉ coi là "đôi bạn", họ không thể có chức năng sinh sản, nên không cần phải có sự công nhận của pháp lý để bảo vệ quyền lợi trẻ em và phụ nữ, do đó không cần thiết phải có hôn thú, bởi điều liên kết họ duy nhất là tình cảm. Nếu tình cảm không còn thì họ tự chia tay nhau như hai người bạn không chơi với nhau nữa mà thôi.
          Tuy nhiên có những đôi bạn tình ĐTLA tìm kiếm có con chung bằng nhiều cách khác nhau như xin con nuôi hay thụ tinh nhân tạo cho người ĐTLA nữ. Cho dù người ta cố tình định nghĩa gia đình là cái gì chăng nữa, cho dù các cặp ĐTLA đều có con đi chăng nữa thì một nhóm người chung sống như vậy cũng không thể là một gia đình. Các cặp ĐTLA nam khẳng định với con họ rằng không cần những người mẹ, ngược lại những cặp ĐTLA nữ cũng cho rằng các con họ không cần bố. Trong khi đó các nhà khoa học, các nhà tâm lý học hoặc giáo dục học đều khẳng định trẻ em cần cả bố lẫn mẹ. Cái cần ở đây không chỉ là ở khía cạnh kinh tế, mà quan trọng nhất, người cha sẽ giáo dục đứa trẻ trai lớn lên thành người đàn ông, đứa trẻ gái sẽ được mẹ hướng dẫn để trở thành người phụ nữ.
          Về khía cạnh tinh thần, cuộc hôn nhân phải đảm bảo hai yếu tố cảm xúc và tình dục. Sự kết hợp giữa hai người nam và nữ vốn khác nhau về cơ bản, tạo ra một sự liên kết "bổ sung" cho nhau nên tính bền vững lớn hơn rất nhiều. Sự liên kết giữa những người ĐTLA là sự liên kết "ghép nối" của hai cá thể tương tự, nên rất lỏng lẻo. Có chăng họ chỉ có sự hấp dẫn về tình dục, mà sự hấp dẫn tình dục là một sự hấp dẫn luôn luôn đòi hỏi mới mẻ, thay đổi. Không có gì đảm bảo rằng hai người đàn ông hay hai người phụ nữ sẽ thuỷ chung với  nhau trọn đời.

         


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét